Nếu trình duyệt không tự động chuyển sang website mới, bạn hãy nhấn vào liên kết sau cách vào 12bet

Thứ Ba, 10 tháng 4, 2012

M.U = Man City 8: Game over! Cúp đã nằm ở Old Trafford!

Mùa giải còn đến 6 vòng, nhưng cuộc đua giành chức vô địch coi như đã kết thúc. Khoảng cách giữa hai đội bóng thành Manchester đã là 8 điểm. Thực ra, trước năm 2012, người ta đã có thể mường tượng ra kịch bản này. Nhưng thời điểm ấy, ai cũng nghĩ Man City sẽ sớm bứt lên và dễ dàng bước lên đỉnh cao. Bây giờ thì ngược lại. M.U coi như đã giành chức VĐQG thứ 20 trong lịch sử.

Cú sút của Scholes & gầm giày của Balotelli

Sai lầm của trọng tài đã giúp M.U có được sự khởi đầu cực kỳ thuận lợi trước QPR tại Old Trafford. Penalty, dẫn trước và chơi hơn người chỉ sau 15 phút. Nhưng QPR, đội bóng vừa đánh bại Arsenal 2-1 ở vòng trước, rõ ràng không hề dễ dàng sụp đổ. Bóng chỉ lăn trên phần sân của QPR nhưng cách biệt vẫn chỉ là 1 bàn mà thôi.

Nhiệm vụ của Scholes vốn chỉ là điều tiết nhịp độ trận đấu mà thôi. Thỉnh thoảng mở biên hoặc chuyền vượt tuyến. Anh thường được bố trí đá thấp nhất ở hàng tiền vệ. Sir Alex Ferguson không hề cần Scholes phải gánh thêm trọng trách ghi bàn như 10 hay 15 năm trước. Nhưng khi nhận thấy hàng công rơi vào bế tắc, khi khoảng cách 1 bàn vẫn quá mong manh, anh thấy mình cần phải tham gia tấn công nhiều hơn. Anh thường xuyên bật tường với đồng đội ở trung lộ rồi lao vào vòng cấm. Khi thấy khoảng trống, anh không ngần ngại sút xa. Cuối cùng, nỗ lực của anh đã được đền đáp. 1 cú sút xa quen thuộc, không cắm thẳng vào góc cao như trước đây, nhưng đủ hiểm để đánh bại thủ môn đối phương. Đó là bàn thắng mang tính quyết định, mang lại chiến thắng cực kỳ quý giá cho M.U.
Và cũng chính bàn thắng ấy đã khiến Man City bị đè nặng dưới áp lực khi bước vào sân Emirates của Arsenal. Dưới núi áp lực, Man City không còn là chính mình. Một số cầu thủ chơi dưới sức. Số khác chấp nhận buông xuôi. Còn Mario Balotelli? Cái đầu của anh vẫn nóng hừng hực, nóng hơn cả khi anh cãi nhau với đồng đội Kolarov vì tranh một quả đá phạt. Trong hiệp 1 ở Emirates, thay vì nỗ lực giành chiến thắng, Balotelli đá theo kiểu như phá. Bất cứ pha tranh bóng nào, anh cũng dùng gầm giày một cách ác ý. Anh đã gặp may khi trọng tài không rút thẻ đỏ (và cả thẻ vàng) sau một pha vào bóng bằng gầm giày nhắm vào ống đồng của Alex Song. Thấy trọng tài nhún nhường, anh liền tái phạm. Đối tượng lần này là Sagna. Trọng tại lại không rút thẻ. Anh vào bóng ác ý đối với Sagna thêm một lần nữa. Lần này, Balotelli mới bị phạt thẻ vàng. Dường như, Balotelli quyết... nhận thẻ đỏ bằng mọi giá. Anh đã được toại nguyện khi nhận thẻ vàng thứ hai ở phút 90, tức chỉ vài phút sau khi Arteta ghi bàn cho Arsenal. Dù còn thêm vài phút bù giờ, trong tình cảnh chơi thiếu người, Man City đành phải chấp nhận thất bại, và có lẽ một mùa giải trắng tay.

Hình ảnh về Scholes và Balotelli đã làm nổi bật sự khác biệt giữa M.U và Man City. Không ít người đã bất ngờ khi Sir Alex đặt niềm tin ở Scholes, gọi anh trở lại. Nhưng cuối cùng, niềm tin của ông đã được đền đáp. Đơn giản vì ông quá hiểu Scholes, quá hiểu tài năng của anh, tính cách của anh, tính chuyên nghiệp của anh, tình yêu của anh dành cho M.U cũng như tinh thần đóng góp trong thầm lặng của anh. Từ khi Scholes trở lại, M.U đã thắng 11 và hòa 1/12 trận, giành 34/36 điểm tối đa. Việc gọi Scholes trở lại được xem là quyết định khôn ngoan và ngoạn mục của Sir Alex mùa này.

Mario Balotelli là một tài năng nếu xét về mặt chuyên môn. Nhưng tính tình của anh như thế nào, thái độ của anh như thế nào, tất cả đều biết. Roberto Mancini thừa biết. Nhưng ông vẫn đặt niềm tin ở anh. Mỗi lần anh vi phạm kỷ luật, thể hiện thái độ thiếu chuyên nghiệp, ông liền bỏ qua. Mancini đã dung túng Balotelli hết lần này đến lần khác. Để rồi bây giờ, có lẽ ông hiểu rằng, niềm tin của mình đã đặt nhầm người.

Mancini đã quá vội giương cờ trắng

Trước khi lượt trận đêm qua diễn ra, Mancini đã thể hiện thái độ buông xuôi, chấp nhận chịu thua khi nói trong cuộc họp báo rằng: "Chúng tôi không mạnh bằng M.U. Chúng tôi đã chơi rất tốt ở mùa này. Vị trí thứ 2 đã là một thành tích lớn".

Nếu đặt mục tiêu theo đuổi chức vô địch đến cùng, Man City coi như bị đẩy vào thế đường cùng ở Emirates, phải thi đấu với tinh thần quyết thắng bằng mọi giá. Đằng này, khi HLV của họ đã buông xuôi, không có gì nhạc nhiên khi thay vì tìm kiếm chiến thắng, Man City đã chơi tử thử với số đông ở phần sân nhà trong phần lớn thời gian của trận đấu.

Ở Emirates, vấn đề của Man City không phải là sự vắng mặt của Silva hay chấn thương của Yaya Toure. Vấn đề nằm ở cái đầu. Khi không dám tin vào chiến thắng, làm sao họ có thể đá tốt cho được?! Man City xứng đáng với thất bại ở Emirates. Nếu không gặp quá nhiều may mắn, họ đã có thể thua đậm hơn. Ngoài bàn thắng của Arteta, các cầu thủ Arsenal đã 3 lần dứt điểm bóng trúng xà ngang, cột dọc.

8 điểm. Game over! Đừng nên chờ đợi điều kỳ diệu hoặc động đất xảy ra trong 6 vòng cuối khi mà bản thân Man City đã giương cờ trắng mất rồi!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét